(¯`·.º-:¦:- £Ø√€ 슈퍼주니어♥김종운-:¦:-º.·´¯) YESUNG-HOLIC ~
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`·.º-:¦:- £Ø√€ 슈퍼주니어♥김종운-:¦:-º.·´¯) YESUNG-HOLIC ~

JongWoon Land ParAdisE oF Yesung's Fan
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [Short fic] Bởi vì tôi yêu em

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
Zhon love Sung

Zhon love Sung


Tổng số bài gửi : 65
Join date : 20/08/2010

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 10:59 am

Author: Kim Eun Ji
*Category (Genral): Romantic , Happy, anti LSM( Au có bh viết được sad fic đâu)
*Rating: PG13
*Pairings: cặp đôi trung tâm của fic (nếu có): KangTeuk
Warnings: Những ai phản đối boy love boy thì ấn back, đọc rồi nếu có thích thì Au hok chịu trách nhiệm
- Status: complete
- Notes: Đây là bắt buộc thôi chứ au chả có j muốn nói
ad quên, có đấy là:
những ai là fan cuồng của Lee Soo Man thì ấn back
ai là fan LSM mà đọc có ném dép Au thì Au ném dép lại đấy
Are you ready???
Start
Chap 1
Số nhà 13 phố Miracle là một căn hộ nhỏ nhưng xinh xắn. Sống trong đó là hai anh em Lee Teuk và Lee Donghae. Cậu anh trai Lee Teuk sau khi học hết cấp 3 thì không thi vào Đại học mà đi làm để kiếm tiền nuôi em trai ăn học. Còn Donghae là một cậu bé nhút nhát, từ bé đã quen sống dựa vào Lee Teuk. Teukie rất thương em trai mình, chăm sóc cho Hae từng li từng tí, với anh Hae là người quan trọng nhất. Vậy mà không hiểu sao hơn một tuần nay Hae luôn đi học về trong bộ dạng lôi thôi và khuôn mặt xây sát, khi Teukie hỏi thì không chịu nói, cứ một mực lắc đầu, rồi ôm lấy anh khóc rấm rứt. Điều này khiến cho Teukie lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Hôm nay cũng vậy, Teukie ngồi chờ em trai đi học về mà lòng như lửa đốt. Chợt Hae từ ngoài cổng lảo đảo đi vào, Teukie vội chạy ra nắm lấy tay em mình hỏi han:
- Hae ah, em lại làm sao vậy? Mau nói cho hyung biết đi!
Hae chỉ im lặng không nói câu nào mà đi thẳng lên phòng khóa trái cửa lại, Teukie gọi thế nào Hae cũng không chịu mở cửa và không nói gì. Quá lo lắng cho em trai, Teukie phá cửa xông vào thì thấy Hae đang nằm trên giường, mắt nhìn đăm đăm lên trần nhà, không hề có phản ứng gì. Teukie vội chạy đến bên giường Hae:
- Hae ah, em sao vậy? Sao em lại khóa cửa và không trả lời hyung? Em có biết là em làm cho hyung lo lắng lắm không?
Hae vẫn im lặng không nói gì, không tỏ ra dấu hiệu nào cho thấy anh nhận ra sự có mặt của Teukie, chỉ đăm đắm nhìn lên trần nhà. Hốt hoảng, Teukie vội gọi cấp cứu và đưa Hae vào bệnh viện.

Tại bệnh viện trung tâm U...
Teukie thẫn thờ ngồi bệt xuống sàn khi nghe bác sĩ thông báo rằng Donghae, em trai anh đang bị trầm cảm và tạm thời mất ý thức...
- Mất ý thức là sao? Chẳng lẽ em tôi sẽ mãi mãi như thế này ư? - Teukie nắm chặt lấy tay ông bác sĩ mà lắc.
- Cậu yên tâm, việc này không phải là mãi mãi. Nếu được chăm sóc và trị liệu đúng cách thì cậu ấy sẽ hồi phục thôi. - Ông bác sĩ nhẹ nhàng an ủi.
- Nhưng phải mất bao lâu, thưa bác sĩ?
- Điều này tùy vào từng người, có thể là một tuần, một tháng hoặc một năm. Còn phụ thuộc vào ý chí của cậu ấy nữa.
- Nhưng thưa bác sĩ, tại sao tự nhiên em tôi lại bị như vậy?
- À, về vấn đề này tôi cũng đang định bàn với cậu. Ở nhà cậu có bao giờ đánh mắng em trai mình không?
Teukie hốt hoảng:
- Không, không bao giờ có chuyện đó! Nó là em trai duy nhất của tôi, từ bé đến giờ tôi còn chưa nói nặng lời với nó, thì làm sao tôi đánh nó được!
- Tôi cũng nghĩ là cậu không thể đánh em mình, nhưng trên người cậu ấy có rất nhiều vết thương, cả cũ cả mới, cộng với việc cậu ấy bị trầm cảm, tôi cho rằng Donghae đã bị ngược đãi về thể xác và tinh thần trong một thời gian dài.
Nghe bác sĩ nói xong, Teukie sững người:
- Hơn một tuần nay, ngày nào đi học về nó cũng khóc, nhưng tôi hỏi thì nhất định không nói gì... Chẳng lẽ...
- Có lẽ Donghae đã bị bạn bè cùng trường bắt nạt - Ông bác sĩ điềm đạm nói - Nhưng thôi, điều quan trọng nhất lúc này là cậu hãy tập trung chăm sóc em mình cho tốt. Nhớ thường xuyên nói chuyện với cậu ấy, đó là một cách rất tốt để giúp cậu ấy phục hồi ý thức.
Ông bác sĩ nói xong liền vỗ vai Teukie tỏ vẻ thông cảm rồi quay lưng đi. Teukie bước vào phòng bệnh, nắm chặt tay Donghae rồi nói:
- Hae ah, hyung nhất định sẽ trả thù cho em!

Hôm đó, sau khi chăm sóc Donghae cả ngày, Teukie chỉ chịu rời bệnh viện khi hết giờ thăm bệnh nhân, nhưng anh không về nhà mà đến ngân hàng rút tiền nộp viện phí. May mà thường ngày hai anh em rất tằn tiện trong sinh hoạt nên số tiền tích cóp được thừa đủ để chi tiêu trong những ngày Hae nằm viện. Sau đó Teukie đến quán cafe Cooking cooking, vừa tới nơi, anh đã thấy 5 đứa nhóc bạn của Hae đang ngồi chờ mình. Anh ngồi xuống, gọi đồ uống, chưa kịp nói gì thì cậu bé cao nhất đã nhanh mồm hỏi:
-Teukie hyung ah, sao hôm nay Hae không đi học?
-Minnie ah, Hae... Hae đang phải nằm viện... - Teukie òa khóc nức nở.
Cả năm cậu bé cùng hốt hoảng nhìn nhau, lát sau một cậu bé ra dáng thủ lĩnh nhất hỏi Teukie:
-Hae bị làm sao hả hyung? Có nghiêm trọng lắm không?
-Uhm... Hae bị trầm cảm, bác sĩ nói Hae bị ngược đãi, em có biết ở trường Hae hay bị ai bắt nạt không, hãy nói cho hyung với, hyung xin em đấy, Ho ah! - Teukie nhìn cậu bé thủ lĩnh nói với vẻ van lơn.
Ho quay sang nhìn cậu bé xinh đẹp ngồi cạnh mình dò hỏi, bỗng cậu bé có kiểu tóc bù xù lên tiếng:
-Ho ah, chúng ta phải nói ra thôi, tớ không chịu được nữa rồi!
Một cậu bé khác rất dễ thương hưởng ứng:
-Chun nói đúng đó Ho ah, chúng ta không thể im lặng mãi được.
-Đúng đó, em cũng đồng ý với Chun và Su! - Cậu bé tên Min lên tiếng.
Nhưng Ho vẫn nhìn cậu bé ngồi cạnh mình chờ đợi, lúc này, cậu bé xinh đẹp mới từ tốn nói:
-Tớ cũng nghĩ mình nên nói ra.
-Được thôi, Jae đã nói vậy thì Su ah, cậu hãy kể lại mọi chuyện cho Teukie hyung đi! - Ho nói.
-Uh được thôi! - Cậu bé tên Su cất giọng “cá heo” kể lể - Teukie hyung biết không, ở trường em, Hae rất nổi tiếng vì cậu ấy học giỏi, lại ngoan hiền và có đôi mắt rất đẹp. Có nhiều người theo đuổi cậu ấy nhưng cậu ấy đều từ chối, lấy lý do là “hyung tôi muốn tôi tập trung vào việc học hành, nên tôi sẽ không hẹn hò trong lúc này!”. Trong số những kẻ theo đuổi Hae có một tên đàn anh trong trường là Lee So Man. Hắn bị Hae từ chối nhưng cứ bám theo Hae, ép Hae phải hẹn hò với hắn, Hae nhất định không chịu nên bị hắn chặn đánh. Hắn còn đe dọa Hae không được nói với ai, nếu không thì hắn sẽ khiến cho Hae bị đuổi học... - Su nói một tràng dài rồi ngừng lại lấy hơi, trong khi đó Teukie hỏi:
-Thế làm sao mà các em biết chuyện này?
-À, đó là tại bọn em thấy hôm nào lúc ra về Hae cũng lo sợ, lại còn bị thương nữa, nên bọn em hỏi, lúc đầu Hae không chịu kể, nhưng sau đó bọn em đi theo Hae để theo dõi thì thấy Hae bị LSM chặn đánh. Hôm đó Ho đã ra tay can thiệp. May mà gia đình Ho có thế lực nên LSM không dám làm gì cậu ấy, nhưng Hae cứ nhất định bắt bọn em thề là không được nói cho hyung biết. - Jae trả lời.
-Nhưng mà Teukie hyung biết chuyện này làm gì? - Min hỏi.
-À hyung chỉ tìm hiểu thế thôi. Nhưng ngày mai em dẫn hyung đi xem mặt tên LSM đó được không?
-Để làm gì cơ ạ?
-Đi mà Min! Giúp hyung lần này thôi!
Min quay sang nhìn Chun, ý hỏi là có nên đồng ý không, Chun nhìn Su, Su nhìn Ho, Ho lại nhìn Jae (trời ạ, ai mới là thủ lĩnh đây), Jae nói:
-Min ah, mai em đưa hyung ấy đi xem mặt LSM nhé. Nhưng chỉ xem mặt thôi đó, đừng cho hyung ấy làm gì quá khích.
-Cảm ơn em nhiều lắm Jae ah. - Teukie nhìn Jae đầy biết ơn.
-À, nhưng bọn em có thể vào thăm Hae chứ? - Chun hỏi.
-Tất nhiên là được rồi, tan học các em vào thăm nó nhé! Bác sĩ bảo trò chuyện với nó sẽ giúp nó mau hồi phục hơn.
-Vậy thôi, hyung mau về nghỉ đi, hyung phải chăm sóc cho Hae cả ngày mệt rồi. - Jae nói.
-Ừ cảm ơn em, hyung về đây, các em cũng về đi nhé, đi đường cẩn thận. Min ah, nhớ ngày mai đấy nhé! - Nói rồi Teukie vội vã ra về.
Về đến nhà, Teukie lôi ngay một đống sách y học ra đọc, anh muốn tìm hiểu thêm về căn bệnh của Hae. Anh tất bật đến nỗi quên cả ăn tối, nhưng không quên nhắn tin cho Min để nhắc nhở và hẹn giờ gặp mặt.
Hôm sau, đúng hẹn, Teukie đến học viện nơi Hae đang theo học, lúc đó đang là giờ ra chơi. Min dẫn Teukie vào canteen rồi chỉ cho anh thấy một nam sinh trông có vẻ già dặn, ngồi một mình một bàn rất thoải mái, trong khi các học sinh khác phải chen chúc. Min nói:

-Hắn ta chính là LSM đấy! Cái đồ đáng ghét, nếu không phải bố hắn quen biết với ngài giám đốc học viện thì còn lâu hắn mới được ngồi đó.

-Chẳng lẽ không có ai trong trường trị được hắn sao?

-Có chứ. Có một người, nhưng hắn chẳng bao giờ đụng đến người đó, nên người đó cũng không làm gì hắn cả.

-Ai vậy? - Teukie nắm lấy tay Min khẩn khoản hỏi.

-Hyung lại đây em chỉ cho.

Nói rồi Min dẫn Teukie tới một căn phòng khác, trông sang trọng hơn hẳn. Hai người đứng ở cửa sổ ghé đầu nhìn vào. Ngồi ở giữa phòng là một nam sinh có khuôn mặt rất hiền lành lại có phần ngô ngố. Teukie ngạc nhiên hỏi:

-Cậu ta là ai? Trông cậu ta rất hiền mà!

-Anh ấy tên Kim Kangin, là con trai của giám đốc học viện này. Trông hiền thế thôi nhưng là đại ca trong trường đấy. Anh ấy chính là người quyết định ai được sống, ai phải chết trong cái trường này.
Teukie ngay lập tức ghi nhớ khuôn mặt của Kangin, trong đầu anh vẽ nên một kế hoạch...

Tối nào cũng vậy, dù tan học lúc 4h chiều nhưng Kangin không về nhà luôn mà anh còn rẽ vào quán bar Reset ngồi một mình đến khuya. Chẳng bao giờ anh dẫn theo bọn đàn em đến đây vì quán này chỉ bán một loại cocktail duy nhất, rất kén người uống. Đó là loại cocktail anh yêu thích, tên là Marry U. Nhưng kì lạ là hơn một tuần nay cứ đúng 7h tối, bồi bàn lại mang đến cho anh một ly Marry U, mà rõ ràng anh không gọi thêm. Anh hỏi thì cậu bồi bàn chỉ nói là có người tặng. Điều này làm Kangin rất băn khoăn, không biết người tặng cocktail cho mình có ý gì. Tối nay cũng vậy, đúng 7h, cậu bồi bàn lại tươi cười bưng ra bàn anh ly cocktail Marry U. Lần này Kangin quyết tìm hiểu xem người bí ẩn đã tặng cocktail cho mình là ai. Anh đi theo cậu bồi bàn ra phía sau quầy bar, dùng một số “biện pháp chuyên môn”, cuối cùng cũng biết người tặng cocktail cho mình đang ngồi ở bàn số 13, cạnh cửa sổ. Kangin đi về phía đó, chợt tim anh hẫng mất một nhịp... Ngồi ở bàn 13 là một người con trai có vẻ đẹp rất cuốn hút. Mái tóc màu bạch kim vương lòa xòa trên khuôn mặt thanh tú, người đó đang mỉm cười nhìn ra ngoài cửa sổ mơ màng, hai cái lúm đồng tiền duyên chết người làm sáng bừng cả một góc quán bar. Kangin chầm chậm tiến lại gần, khó khăn lắm mới thốt nên lời:

- Xin hỏi, cậu là người đã tặng cocktail cho tôi phải không?

Người đó quay ra nhìn anh, khẽ hất tóc rồi nói:

- À đúng vậy, có chuyện gì sao?

Tim Kangin lại hẫng nhịp thứ hai:

-Tôi chỉ thắc mắc là tại sao cậu lại tặng cocktail cho tôi?

-Có gì đâu, tôi thấy anh thường hay gọi loại cocktail tôi thích là Marry U, loại này rất hiếm người uống. Tôi tặng anh coi như là đãi bạn tri kỉ thôi. - Nói rồi lại khẽ mỉm cười, lại hất tóc, khiến cho trái tim Kangin hẫng thêm một nhịp thứ ba nữa.

-Đã là bạn, vậy tôi ngồi uống cùng cậu được chứ? - Kangin hỏi.

-Tất nhiên rồi, tôi tên là Lee Teuk, anh cứ gọi Teukie được rồi!

-Tôi là Kim Kangin...

1 tiếng sau...
-Kangin-sshi ah, anh vẫn còn là sinh viên hay đi làm rồi?

-Anh vẫn còn là sinh viên. Anh đang học ở học viện nơi bố anh làm giám đốc.

-Vậy sao? Em có thể đến trường anh chơi được không?

-Em đến làm gì?

-Bởi vì... em không được đi học đại học, em chỉ muốn một lần được bước chân vào cổng trường đại học cho biết thôi mà. - Teukie đã rơm rớm nước mắt.

Kangin liền vòng tay ôm lấy Teukie vỗ về:

-Thôi nào, em đừng buồn, ngày mai anh sẽ dẫn em đến trường anh, chịu không?

-Thế thì hay quá! - Teukie reo lên rồi tựa đầu vào vai Kangin.

Hôm sau, khi chiếc ô tô Mercedes E200 của Kangin đỗ xịch trước cổng trường và mở cửa ra, hầu hết sinh viên trong trường đều đồng loạt ngất xỉu... Kangin nắm tay Teukie, đỡ anh ra khỏi xe rồi cả hai người sóng đôi bước đi trong ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị của những sinh viên chưa (kịp) ngất xỉu...

Tại phòng của Kangin, lũ đàn em của anh đang tập hợp chờ đại ca đến thì từ ngoài cửa, Kangin dẫn Teukie bước vào, hắng giọng nói:

-Tất cả hãy nghe đây, người này là người yêu của anh, cũng là chị hai của chúng mày. Kể từ nay, lời của cậu ấy cũng là lời của anh. Đã nghe rõ chưa?

-Dạ rõ ạ! - Lũ đàn em của Kangin đồng thanh, rồi quay sang cúi chào Teukie - Chúng em chào chị hai!

Teukie chỉ cười mà không nói gì. Sau đó Kangin quay sang nói với Teukie:

-Để anh dẫn em đi quanh trường nhé!

Thế là hai người lại nắm tay nhau đi dạo trong trường, lần này thì không còn ai ngất xỉu nữa vì một lẽ: đã vào giờ học rồi, không còn sinh viên nào ở ngoài nữa. Chợt Teukie dừng lại, chỉ một người đang ngồi trên ghế đá hỏi Kangin:

-Người kia là ai vậy? Tại sao không vào lớp học?

-À, đó là Lee So Man, đúp mấy năm rồi, nhưng cha hắn quen biết cha anh nên hắn không bị đuổi học.

Teukie im lặng không nói gì, chỉ nhìn LSM với ánh mắt căm thù. Đi một vòng quanh trường xong, Teukie tạm biệt Kangin, nói rằng mình có việc phải đi rồi vội vã vào viện với Hae. Còn Kangin tiễn Teukie xong liền cho gọi ngay Siwon - đàn em thân tín nhất đến rồi nói:

-Anh có việc này muốn nhờ cậu...

Chiều hôm đó, JaeHoMinSuChun vào bệnh viện thăm Hae, Min kể cho Teukie nghe những tin đồn về “chị hai” mới của trường, Teukie chỉ cười mà không nói gì. Sau khi lũ nhóc ồn ào ấy về rồi, Teukie mới ngồi xuống bên em mình, khẽ vuốt tóc Hae rồi nói:

-Hae ah, hãy xem hyung trả thù cho em đây!

Về Đầu Trang Go down
Zhon love Sung

Zhon love Sung


Tổng số bài gửi : 65
Join date : 20/08/2010

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeMon Aug 23, 2010 11:03 am

Chap 2 ( The End)

Cũng từ hôm đó, Teukie tránh mặt Kangin, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, anh quyết định hẹn gặp Kangin để dứt khoát…

Tại quán bar Beauty, Teukie đang ngồi đối diện với Kangin, anh không nhìn vào mắt Kangin mà nhìn ra ngoài cửa sổ rồi nói:
- Chúng ta chia tay đi.
- Tại sao? - Kangin bình thản hỏi.
- Em nghĩ chúng ta không hợp nhau.
- Vì em đã đạt được mục đích rồi nên em chia tay với tôi phải không? - Giọng Kangin vẫn đều đều.
Teukie ngạc nhiên, ấp úng hỏi:
- Anh... ý anh là sao?
- Tôi đã biết hết mọi chuyện rồi. Tôi biết em chỉ lợi dụng tôi để trả thù Lee So Man mà thôi.
- Làm sao anh biết được?
- Em còn nhớ ngày đầu tiên tôi dẫn em đi vòng quanh trường không? Tôi đã nhận ra cái nhìn khác lạ em dành cho hắn. Rồi tôi âm thầm điều tra và đã biết hết mọi chuyện rồi.
- Anh đã biết hết? Vậy tại sao anh còn để tôi lợi dụng?
- Bởi vì tôi yêu em...
- Nhưng tôi không yêu anh! Tôi ghét những người như anh!
Nói rồi Teukie chạy ra ngoài, Kangin đuổi theo, nắm lấy tay Teukie kéo lại. Anh nói:
- Hãy cho tôi một tháng, một tháng thôi! Trong một tháng đó tôi sẽ cố chinh phục em!
- Thế nếu sau một tháng tôi vẫn không thích anh thì sao? - Teukie hất hàm hỏi.
- Thì tôi sẽ để em ra đi vô điều kiện. - Kangin đáp.
Teukie suy nghĩ một lúc... “nếu mình không đồng ý, nhỡ hắn ta cứ bám theo làm phiền thì cũng không được, thôi cứ đồng ý cho xong, một tháng thì hắn làm được chuyện gì chứ?” rồi gật đầu nói:
- Được thôi, tôi đồng ý.
Sáng hôm sau, khi chuông đồng hồ báo thức của Teukie vừa reo thì chuông điện thoại cũng reo. Là tin nhắn của Kangin: “Teukie ah, dậy đi em. Tôi đến để mang đồ ăn sáng cho em và đưa em đến bệnh viện đây!”, Teukie ngạc nhiên, vén rèm nhìn xuống thì thấy Kangin đang cưỡi trên một chiếc xe đạp thể thao, tay cầm túi cơm hộp, ngẩng lên nhìn mình cười hơn hớn. Teukie vội đánh răng rửa mặt rồi mặc quần áo, chạy ra ngoài hỏi:
- Sao hôm nay anh lại đi xe đạp?
- Đi xe đạp chở em cho lãng mạn! - Kangin vẫn cười tít mắt.
Teukie lườm Kangin một cái rồi cầm lấy hộp cơm, ngoan ngoãn trèo lên xe. Đi được một đoạn, Teukie hỏi:
- Mà sao anh biết đúng 7h sáng tôi sẽ vào viện với em trai?
- Bởi vì tôi yêu em!
Teukie ngồi đằng sau xấu hổ đỏ cả mặt, nhất quyết không chịu nói gì với Kangin trong suốt quãng đường còn lại. Đến cổng bệnh viện, Kangin nói:
- 12h trưa anh sẽ mang cơm đến cho em và Hae, đừng ăn mỳ vội nhé!
- Làm sao anh biết tôi hay ăn mỳ buổi trưa?
- Bởi vì tôi yêu em! - Kangin nói rồi cười phá lên, đạp xe chạy thẳng, để lại Teukie đứng ngẩn ngơ nhìn theo.

Buổi sáng hôm ấy trôi qua như mọi ngày, đúng 12h trưa, Kangin tươi cười xách hai hộp cơm từ cửa đi vào, Teukie hỏi:
- Anh không phải đi học sao?
- Lịch học là do tôi quyết định mà! - Kangin nói rồi đưa một hộp cơm cho Teukie - Em ra ngoài ăn và nghỉ ngơi đi, để tôi cho Hae ăn!
- Anh cho Hae ăn á? Anh có làm được không?
- Tôi làm được, làm được mà! Em cứ ra ngoài ăn đi! - Kangin vừa nói vừa đẩy Teukie ra ngoài.
Không yên tâm chút nào, Teukie đứng ngoài nhìn vào thì thấy Kangin đang bón từng thìa cơm cho Donghae một cách dịu dàng, vừa bón vừa kể chuyện gì đó cho Hae nghe. Lúc đó Teukie mới yên tâm ngồi xuống ghế ăn cơm. Một lúc sau, Kangin đi ra nói:
- Tôi về trường đây, em vào với Hae đi. Hẹn gặp lại!
4h chiều hôm đó khi Teukie dẫn Hae xuống sân bệnh viện đi dạo như thường lệ thì đã thấy Kangin ngồi cười toe toét ở cái ghế đá mà anh và Hae thường ngồi. Teukie ngạc nhiên hỏi:
- Sao anh biết ...?
- Bởi vì tôi yêu em!
Ba người đi dạo trong sân bệnh viện, nói rất nhiều chuyện, chủ yếu là Kangin ba hoa. Đến giờ ăn tối, Kangin lại giành phần đi mua cơm hộp cho Hae, ngồi đợi đến khi Teukie cho Hae ăn xong rồi chở Teukie về nhà. Khi về đến cửa nhà Teukie, Kangin dặn:
- Em vào nhà đi, nấu cơm mà ăn chứ đừng ăn mỳ nhé!
Teukie vừa định hỏi “Tại sao anh biết tôi hay ăn mỳ buổi tối?” thì ngay lập tức ngậm miệng lại rồi chào Kangin, đi vào nhà. Sau khi tắm rửa ăn cơm xong, đang định giở đống sách y học ra đọc thì có tin nhắn của Kangin: “Em ăn xong chưa? Đi ngủ sớm đi nhé, đừng xem sách nữa!” Teukie đang băn khoăn tự hỏi “Tại sao hắn biết nhỉ?” thì Kangin lại nhắn tin đến: “Bởi vì tôi yêu em!”. Teukie định tiếp tục đọc sách, nhưng không hiểu anh nghĩ gì mà lại chép miệng, rồi tắt đèn đi ngủ.


Kể từ hôm đó, ngày nào cũng như ngày nào, cứ đúng 7h sáng Kangin đến đèo Teukie vào bệnh viện, 12h trưa đến đưa cơm cho Teukie và cho Hae ăn, 4h chiều tới đi dạo cùng Teukie và Hae rồi đưa Teukie về nhà. Lúc đầu Teukie còn thấy khó chịu, về sau cũng quen dần. Nói thật là có Kangin giúp đỡ Teukie cũng thấy bớt vất vả mà lại vui hơn nhiều. Ba tuần lễ cứ thế trôi qua, đến ngày thứ hai của tuần cuối cùng, khi Kangin chào tạm biệt Hae thì chợt Hae nở một nụ cười yếu ớt đáp lại, khiến cho Teukie mừng đến nỗi nhảy lên ôm chầm lấy Kangin. Chiều hôm đó, khi Kangin cùng Teukie đưa Hae đi dạo trong sân và kể chuyện cho Hae nghe, Hae cứ cười suốt. Điều này làm cho Teukie rất vui và đã cởi mở với Kangin hơn trước. Cứ thế cho đến trưa thứ bảy, khi Teukie đang dọn dẹp giường bệnh của Hae thì bất chợt nghe giọng Hae yếu ớt vang lên:
- Teukie hyung ah, hôm nay Kangin-sshi có đến không?
Teukie ngẩng phắt lên, run run ôm lấy Hae hỏi:
- Hae ah, em vừa nói đúng không? Em nói lại cho hyung nghe đi!
- Hôm nay Kangin-sshi có đến không? - Donghae khó nhọc nhắc lại.
Teukie mừng đến rơi cả nước mắt, ôm chầm lấy Donghae rối rít nói:
- Có có, hôm nay Kangin có đến mà! Em nghỉ đi, để hyung gọi bác sĩ tới.

Nói rồi Teukie chạy đi gọi bác sĩ, trong lúc ông ta khám cho Hae thì Teukie rút điện thoại, gọi ngay cho Kangin rối rít khoe. Đầu dây bên kia Kangin cũng rất vui mừng, anh bảo Teukie đợi anh 5', anh sẽ đến ngay. Khi vị bác sĩ đáng mến ra khỏi phòng bệnh của Hae và tuyên bố với Teukie là ngày mai em trai anh có thể ra viện thì Kangin cũng vừa đến, anh chạy ngay vào phòng Hae. Thấy Kangin đi vào, Hae mỉm cười với anh rồi nói:
- Kangin-sshi, chào anh!
- Hae ah, cuối cùng cậu đã khỏe lại rồi! Cậu khiến cho hyung của mình lo phát khóc lên đấy! - Kangin cũng cười rồi xoa đầu Hae rất thân mật.
- Nhưng em thấy hyung ấy đã tìm được một người có thể chăm sóc cho mình rồi.
Đúng lúc đó Teukie đi vào, anh khẽ dặn dò Donghae nghỉ ngơi rồi gọi Kangin ra ngoài nói chuyện. Teukie nói:
- Hôm nay là thứ 7 của tuần cuối cùng rồi đấy!
- Ừ, tôi biết rồi. - Kangin lúng túng đáp.
- Từ mai anh không cần đến đây nữa đâu! - Teukie lạnh lùng tuyên bố.
- Sao... sao lại thế? - Kangin hốt hoảng hỏi - Chẳng lẽ suốt một tháng qua em không có chút cảm tình gì với tôi sao?
- Ngày mai Donghae ra viện rồi, anh còn đến đây làm gì? Hay là lại đang ngắm cô y tá nào rồi? - Teukie cười cười quay ra nhìn Kangin.
Kangin thở phào rồi ngay lập tức cười tít mắt nói:
- Vậy mai tôi lấy ô tô đón em và Hae về nhà nha!
Teukie không trả lời, chỉ quay lưng, cười tủm tỉm rồi đi thẳng, thấy vậy, Kangin liền hét lên:
- Im lặng là đồng ý nha!
Hôm sau trên chiếc Mercedes E200, Kangin và Donghae nói chuyện không ngừng, được một lúc thì Teukie lên tiếng:
- Này! Hai người có để ý đến tôi không đấy?
- Xem ra hyung của em đang ghen với hyung đấy Hae ah! - Kangin cười.
- Không, theo như em thấy thì hyung ấy đang ghen với em mới đúng! - Donghae tinh nghịch đáp lại.
- Hai người... dám trêu tôi phải không? Được lắm! Không thèm nói chuyện với hai người nữa!
Nói rồi Teukie quay mặt ra ngoài cửa sổ, gọi thế nào cũng không quay lại. Donghae liền nắm lấy tay Kangin rồi nói:
- Kangin hyung ah, hyung lấy cho em một thứ được không?
- Tất nhiên rồi, em muốn lấy thứ gì vậy Hae?
- Hyung lấy bàn tay của Teukie hyung lại đây cho em.
Kangin liền đưa tay ra, nắm lấy tay của Teukie rồi xoay người Teukie lại. Hae chậm rãi nói tiếp:
- Kangin hyung, à không, em phải gọi là anh rể mới đúng. Từ nay em giao anh trai em cho hyung chăm sóc, hyung không được bắt nạt anh trai em đâu đấy!
Nghe đến đây Teukie liền đỏ mặt chối đây đẩy:
- Hae ah, em nói gì lạ vậy? Tại sao hyung lại phải gả về nhà họ Kim cơ chứ!
Cả Kangin và Donghae đều cười gian xảo, rồi Kangin nói to:
- Bởi vì tôi yêu em!

♥ The End ♥
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Au đã post hết, readers đọc xong nkớ thanks Au nká
ủng hộ tinh thần cho Au còn post tiếp
dưới 13 com thỳ hok post nữa LOL
Về Đầu Trang Go down
ki_luv_sung

ki_luv_sung


Tổng số bài gửi : 6
Join date : 01/08/2010

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeWed Aug 25, 2010 5:25 pm

fic này cũng được.
ss duyệt
hi vọng em sẽ post những fic khác
P.S:nói thật ss thì thích long fic hơn
ss chờ fic cỉa em na^^
Về Đầu Trang Go down
jungheemin
Admin
jungheemin


Tổng số bài gửi : 306
Join date : 30/07/2010
Đến từ : jong woon pradise

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeThu Aug 26, 2010 5:54 pm

con ki ngu ...
mod mà com vớ vẩn thế hả???
ta chém cho phát h...
@yewook_kute: s vào chiếm chỗ rùi com sau nhé
:rab022: :rab022: :rab022: :rab022:
Về Đầu Trang Go down
https://kimjongwoon.forumvi.com
Jeremy Kim

Jeremy Kim


Tổng số bài gửi : 125
Join date : 20/08/2010
Age : 36
Đến từ : YeSung fam****Kim Jong Woon~~~Double Kim family*** YeTeukWon Melody~~~

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeSat Aug 28, 2010 1:52 pm

comm cho e phát :rab027:
sau khi đã thật sự ngấm cái fic này,s có nhận xét như sau:
*e hèm* nội dung nuột, lỗi type thì hầu như k có điều đó rất có ích đối vs một author
nhưng có 1 điểm e phải lưu ý,e nên cách dòng ra để các reader đọc k bị rối mắt và nhàm
s chỉ comm thế thui :rab059:
s bay đây :rab002:
Về Đầu Trang Go down
http://yume.vn/phuonglovemay
Zhon love Sung

Zhon love Sung


Tổng số bài gửi : 65
Join date : 20/08/2010

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeThu Sep 02, 2010 1:31 pm

@Ki: hic
viết long thì chị em cũng viết được 1 cái r`
mỗi tội sợ post mn chém thôi
cp của ló loạn lắm
ghét nhất là ló cho Sungie nhà mềnh alone cơ

@Heemin: ss là admin mà com cũng vớ vẩn chả kém j Ki
=))

@Jeremy: ôi
thanks ss
cảm động quá
ss com chuẩn quá lun ý
còn về phần cách dòng thì trong word em đẫ cách ra để dễ đọc r`
nhưng mà vào đây nó lại thành như thế
các ss chịu khó đọc
em lười edit lắm
Về Đầu Trang Go down
elie_yewook

elie_yewook


Tổng số bài gửi : 33
Join date : 17/08/2010
Age : 27
Đến từ : Hà Nội

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeMon Sep 13, 2010 4:56 pm

nhảy vào com vài dòng :rab002:
Mình thích nhất là đoạn đầu và đoạn cuối của fic
cái đoạn Innie cứ hơi một tí là "Bởi vì tôi yêu em rất đáng yêu" :rab007 :rab007
Mong các fic khác của bạn nữa nhé!!
Zhon fighting!! :rab064:
Về Đầu Trang Go down
http://s-u-j-u.net/saju/user/13403-love-yewook/
Zhon love Sung

Zhon love Sung


Tổng số bài gửi : 65
Join date : 20/08/2010

[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitimeThu Sep 16, 2010 10:08 pm

elie_yewook đã viết:
nhảy vào com vài dòng :rab002:
Mình thích nhất là đoạn đầu và đoạn cuối của fic
cái đoạn Innie cứ hơi một tí là "Bởi vì tôi yêu em rất đáng yêu" :rab007 :rab007
Mong các fic khác của bạn nữa nhé!!
Zhon fighting!! :rab064:

hehe
thanks ss ạ
ss chọn đúng điều để thik r` đấy
điểm nkấn của fic đóa
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





[Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: [Short fic] Bởi vì tôi yêu em    [Short fic] Bởi vì tôi yêu em  Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
[Short fic] Bởi vì tôi yêu em
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`·.º-:¦:- £Ø√€ 슈퍼주니어♥김종운-:¦:-º.·´¯) YESUNG-HOLIC ~ :: YeKins' Zone :: Fan Creation :: Fanfic-
Chuyển đến